Bạn có biết đến dịch vụ in móc khóa. Trước tiên, hãy đọc qua câu chuyện này và suy ngẫm!
Trong lúc dọn dẹp đồ đạc để ngày mai chuyển về căn nhà mới mua, tôi vô tình đánh rơi một vật mà tôi đã giấu kín dưới đáy rương cách nay ba năm. Cầm chiếc móc khóa bằng con dao inox xếp lại rất gọn, quá khứ ngày nào dường như hiện ra trước mắt tôi.

...Sáng hôm ấy, một mình tôi đi xe gắn máy từ Long An lên Sài Gòn, lần mò tìm địa chỉ một nhà hàng ở Tân Bình, nơi chồng tôi đang chuẩn bị làm đám cưới với một người đàn bà khác. Nhận được tin tối hôm trước, tôi giận run người và thức trắng đêm để đợi trời sáng. Tôi căm tức và muốn chính mình xử tội con người bội bạc đó. Vì quá nóng lòng nên tôi đi rất sớm. Còn hơn hai giờ nữa mới tới giờ cử hành hôn lễ, tôi tìm quán nước để nghỉ chân và chờ đợi.

Những chuỗi ngày đắng cay quay dần trở lại trong ký ức. Tôi và Toàn (chồng tôi) quen nhau từ thời còn học phổ thông, sau đó cả hai lên Sài Gòn, tôi vào học trung cấp kế toán, còn Toàn theo gia đình làm ăn. Ngày tôi ra trường, chúng tôi kết nghĩa vợ chồng.

Cuộc sống nơi đô thị phồn hoa đã làm con người ta thay đổi thật khó lường. Khi con gái đầu lòng của tôi được 3 tuổi thì Toàn cũng bắt đầu thay đổi, ăn chơi đàng điếm. Tôi phải vừa quán xuyến việc làm ăn, vừa phải lo cho con.

Cuối cùng rồi chuyện tôi lo sợ nhất đã xảy ra. Khi con trai thứ hai của tôi được vài tháng tuổi, Toàn đã dùng áp lực uy hiếp tôi phải ký đơn ly dị. Vì nghĩ chồng mình mù quáng nhất thời, vì không muốn con mình không có cha, vì danh dự và sĩ diện của tôi với gia đình họ hàng, nên tôi cương quyết không ký đơn ly hôn.

Để được yên thân, tôi phải bồng bế hai con về quê mẹ nương náu. Không có chữ ký ly dị của tôi, chồng tôi bí mật tổ chức đám cưới với người đàn bà khác. Còn sự thật nào cay đắng phũ phàng hơn thế nữa không? Tôi uất hận đến nghẹt thở, tôi căm thù con người bội bạc. Tôi phải trả thù!

Ly nước cam mát lạnh không làm dịu đi cơn uất hận đang dâng cao trong tôi. Tay cầm chiếc móc khóa, tôi mở bật ra, một con dao mũi nhọn sắc lẻm, loại dao tiện dụng này dùng để gọt trái cây những lúc đi du lịch. Đây cũng là kỷ vật ngày trước Toàn đã mua cho tôi, giờ đây tôi mân mê con dao và miên man nghĩ ngợi, tôi phải làm cho con người phản bội kia tàn phế, thậm chí chết đi tôi mới hả dạ.

Tiếng quát tháo của chị bán nước làm tôi sực tỉnh. Hai đứa bé bán vé số làm bể ly nước và làm bẩn sàn nhà, thằng nhỏ 5 tuổi khóc thét lên khi bị chị nó khoảng 8 tuổi tát cho một cái vì tội làm bể ly trà đá.

Chị chủ quán càu nhàu và đuổi hai đứa bé ra khỏi quán. Tôi hỏi chuyện, chị cho biết hai đứa bé sống côi cút, mẹ nó ở tù vì tội tạt axit, còn cha nó theo người đàn bà khác. Câu chuyện nghe sao mà giống hoàn cảnh của tôi lúc bấy giờ. Tay chân tôi bủn rủn. Tôi liên tưởng cuộc đời của hai con tôi rồi đây sẽ giống như hai đứa bé đó. Không thể như thế được!

Sau ngày ấy, tôi đã quyết tâm gạt hẳn con người bội bạc kia ra khỏi cuộc đời mình, không thể vì người đàn ông tàn tệ ấy mà làm hỏng cuộc đời con cái mình. Tôi cố gắng làm việc để nuôi dưỡng hai con từ đôi bàn tay trắng. Cuộc sống ở quê nghèo túng, anh chị em lại không khá giả gì nên không thể cưu mang ba mẹ con tôi mãi được.

Một nách hai con thơ dại, tôi phải bồng bế lên Sài Gòn tìm thuê một căn hộ ở lầu ba trong một chung cư cũ. Tôi gửi các cháu vào trường học rồi xin vào làm kế toán trong một công ty, tôi nhận thêm báo cáo thuế nhiều nơi đem về nhà làm vào ban đêm. Giờ đây tôi vừa mua được căn nhà nhỏ đủ để ba mẹ con tôi ổn định cuộc sống.

Hôm nay, nhìn lại chiếc móc khóa ngày xưa, tôi cảm thấy lòng mình thanh thản với quyết định thay đổi cuộc sống ngày ấy.

Sưu tầm từ TTO trong cuộc thi Những câu chuyện làm thay đổi cuộc sống

Vậy thử làm móc khóa cho riêng mình để lưu giữ kỉ niệm nhé!

View more random threads: